14 tháng 9 2011

Muốn là một làn mây

 Hình ảnh

Đôi lúc, tôi muốn biến thành một làn mây. Lang thang rong chơi, quên hết muộn phiền.
Là làn mây, tôi bỏ qua hết dặm trường trần thế, thả hồn theo cơn gió chẳng nghĩ suy. Tôi sẽ nương theo ánh bình minh thức giấc, gọi sắc ráng chiều lúc hoàng hôn. Tôi vô tâm, không vui không buồn không giận, tôi chỉ là, một chút hư vô.
Là làn mây, ngày tôi trôi cùng trời cuối đất, vờn cơn sóng đại dương bao la, đêm dát mình vàng ánh trăng mờ ảo, thời gian chỉ là cánh bướm thoảng qua. Chẳng có ưu sầu nặng bị, chẳng có vật chất đèo bòng. Tôi nhẹ nhàng lửng lơ, tan muôn hình, khi là cỗ xe lọ lem cổ tích, khi là chú ngựa băng gió thảo nguyên, là tôi, hay không là tôi.
Là làn mây, trắng một màu trinh nguyên, gọi ngàn vì sao lung linh hòa chung lời hát, mời trăm muôn hoa khoe sắc nhảy điệu tình tang. Cùng những cánh chim vui đời phiêu lãng, băng qua những khu rừng xanh ngắt một màu, những đỉnh núi quanh năm tuyết phủ, chẳng có đầu cũng không có cuối, không có kết thúc, không gặp gỡ không chia ly. Chỉ là đến rồi đi, và đến rồi đi.
Là làn mây, tôi từ biệt nước mắt, chỉ có những giọt mưa trải xuống thảm cỏ xanh mát lành. Mưa tôi thấm từng mảnh đất, thấm từng cánh đồng bao la đến tận chân trời, mưa tôi phủ trắng màn sương mờ ảo mặt hồ xa xa, làm tròng trành chiếc thuyền giấy xưa ai đang thả. Ôi những giọt nước rì rào, rì rào nên khúc ca muôn thưở, và khi một mầm non mơn mởn đón chào tí tách, sự sống tái sinh, tôi lại được trở về.
Ánh mặt trời vẫn tỏa rạng nơi nơi. Đôi khi, tôi ngồi và mộng mơ những điều không có thật. Chẳng phải muốn trốn đi thế giới nào mơ tưởng, chỉ mong chút phút giây quên đi nhỏ bé một kiếp người.
(Sưu tam internet)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét